• Cái tên & cuộc đời

    … “Cô ơi ! mong muốn của tụi con là xây được cho Cô chỉ là bốn bức tường thay cho những mãnh giấy dầu rách bương với nỗi lo sợ rắn bò vào tới tận giường nhưng vì kinh phí có hạn nên tụi con chưa thể thực hiện trọn vẹn với Cô được” đó là những câu nói tôi vẫn thấy nhói nơi lồng ngực và nghẹn lời dù đây là lần thứ hai tôi tiếp xúc với Cô vì mình may mắn được gặp Cô trong lần tiền trạm của chương trình TITA Trọn Vẹn Yêu Thương lần 3.

    thanh1 thanh2

    Có lẽ cái tên “Sự” đã nói lên được phần nào cuộc đời của Cô, Sự của niềm tự sự, Sự của cái sự đời, Sự của sự cô đơn không có một nữa của đời mình như một bàn chân bị cụt đi của Cô vậy. Không biết có phải là sự đồng cảm gì không nhưng thú thật tôi lại nôn nao được đến nhà Cô hơn những nhà khác mà nhóm của chúng tôi phụ trách. Hành trang mang đến cho cô lỉnh kỉnh lắm nhưng với ý nghĩa mang lại cho Cô một sự ấm cúm hơn khi trời trở lạnh với chiếc áo ấm mà tôi với bạn Cường phải đứng chờ bạn Uyển trở vào Chợ Tân Bình để mua thật lâu cứ ngỡ bạn Uyển đi lạc đường, một chiếc chăn không dầy lắm nhưng chất chứa hơi ấm của cả nhóm chúng tôi, một chiếc chiếu tre để Cô ngã lưng khi mệt mỏi, một chiếc bình thủy để phòng lúc cần một cốc nước nóng cho ấm lòng, một chiếc quạt máy nhỏ nhắn để chóng lại cái nóng của vùng đất nắng gắt vào mùa hè và đặt biệt chúng tôi mang đến cho Cô một người bạn mà có lẽ lúc tôi viết những dòng này thì Cô đang nghe người bạn đó tâm sự, chia sẻ sự đời đó là một chiếc Radio xinh xắn nhỏ gọn.

    thanh3 thanh4

    Chúng tôi ngồi trò chuyện và trao quà cho Cô, còn Cô thì luôn miệng cám ơn chúng tôi với một nụ cười nhẹ trên môi nhưng thẳm sâu trong nụ cười đó là cái mong manh như chính ngôi nhà mà chỉ một cơn mưa thật to hay một cơn bão đi qua thì…haizzz, chỉ nghĩ đến đây thôi thì tôi lại cảm thấy nghẹn và cay khóe mắt…

    thanh5 thanh6

    Trong lúc nói chuyện tôi bắt được khao khát có một ngôi nhà dù chỉ là bốn bức tường của Cô khi Cô chỉ cho chúng tôi cái cột giữa nhà đã bị mối mọt ăn mục mà cô chỉ dùng một cái cây yếu ớt như chính cái sự già yếu nay đau mai khỏe của Cô để chống đỡ.

    Khi ra về tôi lại bùi ngùi nhắc Cô như lần đầu tiếp xúc “ Cô nhớ chạy sang nhà hàng xóm khi trời chuyển mưa to hay thời tiết bão bùng nhe Cô” và rồi chúng tôi lại tiếp tục bị cuốn vào công việc còn Cô lại cuốn vào cái sự đời như chính cái tên của Cô nhưng đã có một chút ấm áp, một chút niềm vui của chúng tôi mang đến trong sứ mệnh của TITA Tron Vẹn Yêu Thương hàng năm, một chương trình đầy tính nhân văn mang ý nghĩa có trách nhiệm xã hội và trọn vẹn với đời. Xin cảm ơn những trái tim tâm huyết khi đến và vương vấn khi đi của gia đình TITA, chúng ta đã đồng tâm rằng sẽ trọn vẹn với nơi mình đến dù sẽ có một vài hoàn cảnh không như mình nghĩ nhưng đó là cả một bầu trời đối với những ngôi nhà mình đến phải không ?

    Xin tạm đưa suy nghĩ của tôi về ý nghĩa TITA là viết tắt của hai chữ “Tình & Tâm”để kết bài viết này vì chính giây phút trọn vẹn, thời điểm trao tặng yêu thương đó là giờ phút chúng ta mở một cánh cửa mới khi một cánh cửa nào đó trong cuộc đời của những người nhận vừa đóng lại cũng như khép lại TITA Trọn Vẹn Yêu Thương mùa 3 để mở ra một mùa yêu thương nữa trọn vẹn hơn, ý nghĩa hơn.

    Quốc Thành - FW